Mọi sự hoàn tất đều có đôi chút bị hiểu lầm. Người trong cuộc mới thấu
hiểu được cái tang thương của từng kết quả. Lịch sử có niềm đau riêng
của nó. Cá nhân cũng có cái xót xa riêng. Bởi lẽ chưa có một tổng hợp
đích xác nào về thân phận con người. Vũ trụ luôn luôn biến đổi, làm sao
toan tính nổi. Cho nên điều hiển nhiên là mọi sự thành tựu càng lớn lao,
càng ẩn giấu niềm tuyệt vọng.
"Tôi rất buồn bã khi nhìn thấy những tâm hồn đẹp đẽ quanh đây bị cuốn hút vào những chọn lựa trào lưu. Những chọn lựa có vẻ đẹp bề mặt. Những chọn lựa không can dự gì với ý thức."
Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013
Thứ Hai, 10 tháng 6, 2013
Để gió cuốn đi - Khánh Ly
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không ?
Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi...”
Ai trong chúng ta cũng đều có một tấm lòng, một tấm lòng nhân hậu thật sự. Bạn rơi nước mắt khi thấy các hoàn cảnh bất hạnh. Tôi nhoi nhói nơi tim lúc chứng kiến những tai nạn thương tâm. Và chúng ta, luôn ghi nhớ lời dạy của cô thầy năm xưa: “ở hiền thì sẽ gặp lành nghe con”, cố gắng đem lại niềm vui, hạnh phúc cho cộng đồng chung quanh mình. Rồi đêm về, nằm hân hoan, một sự hân hoan thầm kín trong tâm hồn, hân hoan vì đã và đang làm việc tốt.
Ai trong chúng ta cũng đều có một tấm lòng, một tấm lòng nhân hậu thật sự. Bạn rơi nước mắt khi thấy các hoàn cảnh bất hạnh. Tôi nhoi nhói nơi tim lúc chứng kiến những tai nạn thương tâm. Và chúng ta, luôn ghi nhớ lời dạy của cô thầy năm xưa: “ở hiền thì sẽ gặp lành nghe con”, cố gắng đem lại niềm vui, hạnh phúc cho cộng đồng chung quanh mình. Rồi đêm về, nằm hân hoan, một sự hân hoan thầm kín trong tâm hồn, hân hoan vì đã và đang làm việc tốt.
Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013
Phác thảo chân dung tôi
Mỗi sáng nhìn vào mặt gương soi lại thấy thêm rất nhiều những sợi tóc bạc...
Thuở
ấy, tôi là một đứa bé thích ca hát. Mười tuổi biết solfège,
chép lại những bài hát yêu thích đóng thành tập, chơi đàn
mandolin và sáo trúc. Mười hai tuổi có cây đàn guitar đầu
tiên trong đời và từ đó sử dụng guitar như một phương
tiện quen thuộc để đệm cho chính mình hát.
Một cõi đi về - Hồng Nhung
Một cõi đi về - Bài hát đầu tiên của Trịnh Công Sơn mà tôi cảm nhận
được, hiểu được. Trước đây, tôi nghe rất nhiều rồi nhưng tôi ko thể hiểu
được tại sao người ta có thể nghe được những bài hát.........buồn ngủ
đến như vậy. Tôi chỉ nghe được gia điệu nhạc của ông, còn lời thì loáng
thoáng và lẽ dĩ nhiên, tôi không thể hiểu.
Vậy mà.........tôi đã nghe Một cõi đi về.
Vậy mà.........tôi đã nghe Một cõi đi về.
Thứ Năm, 6 tháng 6, 2013
Thứ Tư, 5 tháng 6, 2013
Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013
Nhật ký tuổi 30
Trịnh Công Sơn 1969
Vào đầu mùa xuân này tôi có ba mươi tuổi chẵn. Câu nói đã xa lặp lại mãi âm thầm trong trí tôi: Tam thập nhi lập. Riêng tôi chả lập được gì cả.
Tôi đang ở trong một thành phố có những vết tích cổ xa của đền đài thành quách. Bây giờ những thứ đó cũng không nói lên được điều gì. Thỉnh thoảng nhìn lại cũng có gợn lên trong lòng một chút buồn bâng quơ vậy thôi. Người ta chỉ còn chú ý đến những đổ nát quanh thành phố và ngay trên những đền đài đó. Có lần tôi cùng vài người bạn đưa một cô bạn từ xa đến, đi thăm những đền đài này, cô bạn thắc mắc hỏi sao người ta chưa lo sửa sang lại những nơi này. Người bạn tôi cười bảo: lo gì, cứ làm một cuộc cách mạng, lo cho mọi việc khác xong thì một trăm cái đền đài này xây cũng nổi. Ðó là câu chuyện nhỏ của năm vừa qua, vào khoảng đầu mùa hạ. Bây giờ là mùa xuân của một năm mới. Mùa xuân mà tôi vừa đến tuổi ba mươi.
Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013
Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2013
Đời sống chung quanh thì tự bản chất vốn hủy hoại và vô tình
"Quanh tôi, bỗng dưng những chấn song được
dựng lên. Những chấn song dù êm ái nhưng làm mỏi mệt. Mỏi mệt vì tôi
biết rõ mình chỉ cưu mang nổi một tiếng thở than quá ư phù du từ một con
tim bén nhạy. Đời sống chung quanh thì tự bản chất vốn hủy hoại và vô
tình. Tôi không đủ là một con đê hay một báo hiệu mới mẻ."
Trịnh Công Sơn - 1973
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)







